Quân Đế lắc đầu: “Hiển nhiên là không biết!”
Ông lão hơi khó hiểu hỏi: “Tại sao tiền bối kia lại không trực tiếp tiêu diệt họ?”
Quân Đế thở dài: “Theo ta đoán thì có lẽ là có hai lý do, đầu tiên, nàng hoàn toàn không có hứng thú với Thần Nhân tộc. Thứ hai, có thể là nàng muốn rèn luyện anh trai mình chút, cũng chính là Diệp thiếu kia!”
Ông lão trầm giọng nói: “Cả hai đều có!”
Quân Đế gật đầu: “Ta vốn định khuyên Thần Nhân tộc, nhưng khi biết họ đang điên cuồng đuổi giết Diệp thiếu kia thì ta đã biết ân oán giữa họ đã không thể nào hóa giải được nữa!”
Ông lão lắc đầu: “Thần Nhân tộc này... đúng là điên rồi mà!”
Quân Đế nói: “Cũng không thể trách họ hết được, dù sao, loài người là do họ sáng tạo ra nên chắc chắn sẽ không cho rằng có ai có thể vượt qua Thần Nhân họ!”
Ông lão trầm giọng nói: “Ta cũng đang khó hiểu chuyện đó đây! Loài người là do Thần Nhân sáng tạo ra thì sao lại có người có thực lực mạnh đến trình độ đó được...”
Quân Đế nhìn về phía ông lão: “Ông có biết nàng đã đạt tới trình độ nào rồi không?”
Ông lão im lặng một lát rồi lắc đầu: “Không nhìn ra!”
Không nhìn ra!
Quân Đế nặng nề hỏi: “Ngay cả lão già ông cũng không nhìn ra?”
Ông lão nhàn nhạt nói: “Ta mà nhìn ra được thì còn có thể suýt bị giết chết sao?”
Quân Đế cười khổ.
Ông lão lại bỗng hỏi: “Giờ Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/326940/chuong-7442.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.