Ngạn Tri gật đầu: “Có! Còn nữa, có một điểm ngươi nhầm rồi! Đó chính là vũ trụ… Thông thường, chúng ta gọi nó là Vô Tận vũ trụ! Vì hiện tại vũ trụ vẫn chưa có ranh giới, chỉ có phân chia theo kích thước lớn nhỏ!”
Diệp Huyên trầm giọng hỏi: “Chưa có ranh giới?”
Ngạn Tri gật đầu: “Chưa có ranh giới! Nó rộng lớn vô cùng, vũ trụ mà nhân loại các ngươi đang sống cũng chính là vũ trụ hiện hữu mà các ngươi gọi, nếu đặt trong cả vũ trụ thì nó thậm chí còn không bằng một hạt cát!”
Diệp Huyên nhíu chặt lông mày: “Không bằng một hạt cát?”
Ngạn Tri khẽ gật đầu: “Bây giờ chúng ta đã phát hiện ra hàng tỷ tinh hệ, mà trong đó tinh hệ nhỏ nhất đã chứa hàng tỷ thế giới. Thế giới nhân loại các ngươi đang sinh sống chính là một trong hàng tỷ thế giới đó. Nói chính xác hơn là, nơi này của các ngươi vẫn chưa đủ điều kiện để được gọi là vũ trụ”.
Diệp Huyên im lặng, có phần sửng sốt.
Ngạn Tri nói thêm: “Trong vũ trụ bao la này có rất nhiều rất nhiều sinh mệnh được sinh ra, mà những sinh mệnh này sẽ tự tiến hoá, đạt đến một trình độ nhất định sẽ hình thành nền văn minh. Đương nhiên sẽ phân chia cao thấp. Từ thấp đến cao chia thành văn minh cấp một, văn minh cấp hai, văn minh cấp ba, văn minh cấp bốn, văn minh cấp năm, văn minh cấp sáu, văn minh cấp bảy. Mà bây giờ văn minh cấp bảy là nền văn minh cao nhất được biết đến.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/326897/chuong-7399.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.