Tĩnh Tri ở đằng xa cười nói: “Kiếm Vực vừa rồi của ngươi rất thú vị”.
Diệp Huyên hít sâu một hơi, hắn ngưng tụ phía sau rồi nhìn Tĩnh Tri nhếch môi nói: “Chẳng phải đã nói dùng kiếm sao?”
Tĩnh Tri nói: “Ngươi đang ở cảnh giới nào? Ta ở cảnh giới nào? Cách biệt một trời một vực! Nhưng ngươi lại dám chủ động bảo ta xuất kiếm, trong đó chắc có bẫy gì đó. Mặc dù ta không biết có bẫy gì nhưng ta biết ngươi chắc chắn có cách đỡ được một kiếm của ta, nên ta không dùng kiếm”.
Diệp Huyên cười nói: “Sơ ý quá”.
Tĩnh Tri bật cười: “Nhưng ta lại hơi thắc mắc, tại sao ngươi nghĩ mình có thể đỡ được một kiếm của ta”, Diệp Huyên lắc đầu cười: “Vì ta là kiếm tu, ta chỉ đơn giản muốn mở mang kiến thức với kiếm tu mạnh, không có ý gì khác”.
Tĩnh Tri nhìn Diệp Huyên: “Thật sao?”
Diệp Huyên gật đầu: “Thật!”
Tĩnh Tri chớp mắt: “Vậy nếu ngươi đỡ được một kiếm của ta, ta sẽ để ngươi mở mang kiến thức với kiếm tu mạnh. Yên tâm đi, ta đảm bảo với ngươi lần này ta dùng kiếm”.
Diệp Huyên cười nói: “Như thế này nhé, cô đỡ một kiếm của ta trước, sau đó ta sẽ đỡ một kiếm của cô, thế nào?”
Tĩnh Tri khẽ cười không nói gì.
Diệp Huyên bật cười: “Không phải cô sợ một kiếm của ta đấy chứ?”
Tĩnh Tri cười ẩn ý: “Ngươi đang dùng chiêu khích tướng”.
Diệp Huyên nói: “Ta còn một chiêu kiếm kỹ rất mạnh, ta nghĩ chắc có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/326748/chuong-7250.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.