Thanh Nhi gật đầu: “Mạnh hơn lúc trước không ít!”
Diệp Huyên cười nói: “Thanh Nhi, muộ cứ yên tâm đi! Sau này ta sẽ tự chăm sóc tốt bản thân!”
Thanh Nhi khẽ cười: “Được!”
Nói rồi, nàng nhìn bên trong cơ thể Diệp Huyên, sau đó nói: “Trong tháp nhỏ hình như có hai người lạ!”
Diệp Huyên đang định nói thì tháp nhỏ bỗng lên tiếng: “Thiên Mệnh tỷ tỷ, trong tháp có ngọn lửa, rất ngông cuồng! Lúc trước ta nói ngươi vô địch, thì nó lại châm chọc ta, nói Thiên Mệnh tỷ tỷ ngươi căn bản không thể vô địch!”
Diệp Huyên: “…”
Lúc này, Tiểu An và Hỏa Đức đã xuất hiện trong sân.
Tiểu An nhìn Thanh Nhi, nàng ta do dự chốc lát rồi khẽ thi lễ, nói: “Tỷ tỷ!”
Hỏa Đức đột nhiên nói: “Thánh Tôn, nàng ta có đức hạnh gì có thể được người hành lễ chứ?”
Lúc này, tháp nhỏ ở bên cạnh cười trộm, tên ngốc Hỏa Đức này, sắp bị chỉnh thảm rồi!
Thanh Nhi liếc nhìn Hỏa Đức: “Ta có đức hạnh gì?”
Hỏa Đức nhìn Thanh Nhi: “Nàng ấy là Thánh Tôn, vượt xa cấp bậc người phàm, ngươi thì sao?”
Thanh Nhi vung tay.
Ầm!
Một luồng kiếm quang lập tức xuyên qua Hỏa Đức, thoáng chốc, Hỏa Đức bắt đầu dần tan biến với tốc độ nhanh chóng thấy rõ!
Lúc này, Hỏa Đức lo sợ trong lòng, ánh mắt hắn ta vô cùng kinh hãi: “Ngươi…”
Ở bên cạnh, Tiểu An vội kính cẩn thi lễ: “Tỷ tỷ, xin tha cho hắn một mạng!”
Thanh Nhi nhìn Diệp Huyên, Diệp Huyên im
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/326706/chuong-7208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.