Tiểu Tháp sửng sốt.
Diệp Huyên nói: “Nếu không phạm pháp, vậy ta khoác lác mình trâu bò một chút thì sao? Thì sao chứ?”
Tiểu Tháp im lặng một lát, sau đó nói: “Ngươi trâu bò hơn chủ nhân nhiều! Ở phương diện không cần thể diện và mặt dày mày dạn, ngươi đúng là con giỏi hơn cha!”
Diệp Huyên cười ha ha một tiếng: “Tiểu Tháp, ta đã từng nói, người sống trên đời này, thứ không quan trọng nhất chính là thể diện. Một lớp da mặt, muôn kiểu cuộc đời. Cười ở bên ngoài, khóc ở trong lòng; cười ở trong lòng, lại khóc ở bên ngoài. Thể diện chính là thứ không thể dựa vào nhất trên thế giới này, cần nó cũng có lợi ích gì?”
Tiểu Tháp: “…”
Diệp Huyên cười nói: “Cũng giống như cưới vợ ở thế tục, người không cần thể diện, tuyệt đối sẽ không thiếu vợ!”
Tiểu Tháp khẽ thở dài: “Tiểu chủ, ta hơi lo lắng!”
Diệp Huyên hơi không hiểu: “Lo lắng cái gì?”
Tiểu Tháp nói: “Chủ nhân đã rất không cần thể diện, mà ngươi, con trai giỏi hơn cha, ngươi không phải không cần thể diện, mà ngươi căn bản không có! Bây giờ, ta hơi lo lắng về con cái sau này của ngươi! Nếu sau này tiểu chủ kế thừa “truyền thống tốt đẹp” không cần thể diện của hai người các ngươi, vậy sẽ khủng bố cỡ nào?”
Diệp Huyên: “…”
Tiểu Tháp đang định nói tiếp, đúng lúc này, không gian trước mặt Diệp Huyên hơi rung động, ngay sau đó, một người đàn ông đi ra!
Chính là Lâu chủ Tiểu Lâu!
Lâu chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/326650/chuong-7152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.