Diệp Huyên dừng bước, hắn xoay người nhìn về phía cô gái tóc trắng, cười hỏi: “Tiền bối, đây là chuyện của các người, không liên quan đến ta!”
Cô gái tóc trắng nhìn Diệp Huyên: “Cứ đợi đã!”
Diệp Huyên: “…”
Cô gái tóc trắng nhìn người đàn ông trước mặt, nàng ta chắp ngón tay chỉ một cái vào giữa chân mày của người đàn ông.
Oanh!
Một linh hồn bay ra từ trong thân thể kia!
Cô gái tóc trắng nhìn linh hồn của người đàn ông: “Chàng không muốn ở bên cạnh ta như thế sao?”
Người đàn ông cười khổ: “A Y, nàng tha cho ta có được không? Nàng đã nhốt ta hơn mười nghìn năm rồi, nàng còn muốn thế nào nữa?”
Cô gái tóc trắng nhìn chằm chằm người đàn ông: “Không phải trước đây chàng từng nói với ta là muốn ở mãi bên cạnh ta sao? Không phải bây giờ chúng ta đang ở bên cạnh nhau ư?”
Người đàn ông trầm giọng nói: “A Y, ta biết là ta phụ lòng nàng! Nhưng nàng đã nhốt ta vạn năm rồi, chẳng lẽ còn chưa đủ sao?”
“Sao có thể đủ chứ!”
Cô gái đột nhiên hét to.
Oanh!
Đại điện lập tức nổ tung, ba người Diệp Huyên bị dư chấn làm lùi lại mấy nghìn trượng.
Kiếm khí mạnh mẽ càn quét thiên địa, đáng sợ đến mức như muốn chém nát thiên địa này vậy!
Diệp Huyên nhìn cô gái phía xa, tỏ vẻ ngơ ngác!
Mạnh đến thế sao?
Lúc này, trên người hắn xuất hiện mấy chục vết kiếm!
Vô Địch Kiếm Thể của hắn cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/326548/chuong-7050.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.