A Mạc nhìn về phía ba người Diệp Huyên, Diệp Huyên nhìn Vương Tu, cười nói: “Vương huynh, đều là người của Đại Linh Thần Cung, cần gì phải thế chứ?”
Vương Tu vung tay áo, trong mắt lộ vẻ khinh thường: “Đệ tử ngoại môn các người là một đám đáng khinh, xứng xưng là người của Đại Linh Thần Cung sao?”
Diệp Huyên chợt hỏi: “Không phải người của Đại Linh Thần Cung thì là người của ai? Chẳng lẽ là người của Chiến Các?”
Nghe vậy, nét mặt Vương Tu trở nên cứng đờ.
Diệp Huyên nghiêm túc nói: “Vương huynh, suy nghĩ này của ngươi nguy hiểm thật! Không ngờ ngươi lại không thừa nhận đệ tử ngoại môn là người của Đại Linh Thần Cung…”
Vương Tu nhìn chằm chằm Diệp Huyên, châm chọc nói: “Thế nào, bây giờ đệ tử ngoại môn các ngươi chỉ còn giỏi mồm mép thôi sao?”
Diệp Huyên cười đáp: “Ta cảm thấy, dù là nội môn hay ngoại môn thì cũng là của Đại Linh Thần Cung!”
“Nói rất hay!”
Lúc này, một người đàn ông đột nhiên vỗ tay: “Các hạ nói rất hay!”
Diệp Huyên nhìn về phía người đàn ông, hắn ta cười nói: “Tại hạ là Mặc Dã, đệ tử nội môn!”
Diệp Huyên khẽ mỉm cười: “Chào Mặc huynh!”
Mặc Dã cũng cười đáp lại, sau đó nhìn về phía Vương Tu: “Vương huynh, dù là đệ tử nội môn hay ngoại môn cũng là người của Đại Linh Thần Cung, nếu đã thế thì bỏ qua chuyện này đi!”
Vương Tu cười nhạt: “Bỏ qua? Mặc Dã, ta thừa nhận ngoại môn cũng là của Đại Linh Thần Cung,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/326483/chuong-6985.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.