Cái chết của Kiều Ngữ khiến gã kiêng dè không thôi!
Mà bây giờ, nghe thấy Diệp Huyên nói thế, gã càng không dám gọi tổ tông!
Đám người cô gái đeo mặt nạ cũng nhìn Lý Đạo Nhiên, thật ra, bọn họ cũng sợ Lý Đạo Nhiên sẽ gọi tổ tông!
Lỡ như tổ tông người này gọi ra lại đứng về phía Diệp Huyên thì bể đầu mất!
Lúc này, Diệp Huyên đột nhiên cười nói: “Nếu ông không gọi tổ tông thì thôi nhé!”
Dứt lời, hắn nhìn về phía Thiên Diệp: “Ngươi cũng nên chết rồi!”
Hắn vừa nói hết câu, tổ tiên của Điện Thiên Hành vung tay về phía Thiên Diệp, khiến không gian nơi Thiên Diệp đứng lập tức trở nên hư ảo.
Thấy cảnh này, Thiên Diệp thầm thấy hoảng sợ!
Người phụ nữ này còn kinh khủng hơn cả Diệp Huyên nữa!
Vào khoảnh khắc nàng ta ra tay, tất cả mọi người đều thay đổi sắc mặt!
Kể cả Diệp Huyên!
Người phụ nữ này mạnh quá!
Đây là suy nghĩ trong lòng tất cả mọi người lúc này!
Thấy cô gái đột nhiên ra tay với Thiên Diệp, sắc mặt cô gái đeo mặt nạ chợt thay đổi, ả ta mở lòng bàn tay, một lá bùa màu đen bay ra.
Ầm!
Một tia sáng đen loé lên trước mặt Thiên Diệp, chặn cô gái kia lại.
Mọi người nhìn về phía màn sáng đen kia, ánh sáng đen tản đi, một người đàn ông trung niên xuất hiện.
Linh hồn!
Gọi tổ tông!
Thượng Cổ Thiên tộc cũng gọi tổ tông rồi!
Nếu không gọi, không ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/326275/chuong-6777.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.