Diệp Huyên bật cười ha hả: “Ta cứ tưởng đại ca đến Dị Duy giới rồi chứ, sao lúc ta ở đó không gặp được huynh?"
Kiếm tu lắc đầu: “Người nơi đó yếu quá, không có gì thú vị nên ta đi rồi”.
Diệp Huyên: “...”
Kiếm tu quay đầu nhìn Diệp Lăng Thiên: “Ngươi là vô địch?"
Ánh mắt Diệp Lăng Thiên nhìn lại lần đầu tiên xuất hiện vẻ nghiêm trọng.
Bà ta là cường giả cao cấp trên thế gian, đương nhiên có thể cảm nhận được kiếm tu này mạnh mẽ ra sao.
Rất mạnh!
Tay bà ta chậm rãi siết lại, sau đó không gian bốn phía run lên.
Kiếm tu mỉm cười với Diệp Huyên: “Chốc nữa lại nói, để ta rút kiếm trước đã”.
Diệp Huyên gật đầu: “Được”.
Hắn lui sang một bên.
Kiếm tu quan sát Diệp Lăng Thiên một hồi, mỉm cười nói: “Cũng được”.
Cũng được!
Sắc mặt Diệp Huyên không khỏi đanh lại. Có thể được đại ca đánh giá như vậy đã là vô cùng hiếm thấy!
Nhưng Diệp Lăng Thiên lại trông như vừa bị nhục mạ, sắc mặt trở nên dữ tợn: “Cũng được? Cũng được? Ha ha...”
Kiếm tu hỏi Diệp Huyên: “Ta nói gì sai à?"
Diệp Huyên nghĩ ngợi rồi đáp: “Ý bà ta là bà ta không phải 'cũng được' mà phải là 'rất được, cực kỳ được'. Ban nãy bà ta còn tự cho mình là vô địch mà”.
Vô địch!
Kiếm tu chần chừ một hồi rồi lắc đầu: “Bốc phét đấy”.
Diệp Huyên: “..”.
Diệp Lăng Thiên bỗng phát ra tiếng cười to: “Cần gì nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/326168/chuong-6670.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.