Lúc này, Diệp Huyên ở phía xa đột nhiên nhìn người thủ hộ Diệp Thiên ở phía xa, thấy Diệp Huyên nhìn sang, Diệp Thiên khẽ cúi đầu, không nói gì.
Rõ ràng, ông ta biết Diệp Huyên muốn làm gì.
Diệp Huyên cười nói: “Người thủ hộ Diệp Thiên, ngươi vẫn nhận thế tử ta đây chứ?”
Diệp Thiên nhìn Diệp Huyên, vẫn không nói gì.
Trong sân, mọi người đều đang nhìn Diệp Thiên.
Đều không phải kẻ ngốc, rõ ràng đều biết rõ ý đồ của Diệp Huyên rồi!
Bây giờ Diệp Huyên muốn đoạt quyền!
Nhưng, hắn dựa vào đâu?
Thực lực!
Thực lực mới là tất thảy!
Sở dĩ người Diệp tộc tôn trọng Diệp Lăng Thiên, là bởi vì thực lực, Diệp Huyên có thực lực kia sao?
Rõ ràng là không!
Diệp Thiên nhìn Diệp Huyên, vẫn không nói gì.
Không nói gì, chính là từ chối!
Diệp tộc hiện tại, cần Diệp Lăng Thiên, chứ không phải Diệp Huyên.
Chỉ khi có Diệp Lăng Thiên, Diệp tộc mới có thể không bị người ức hiếp, mới có cơ hội trở thành gia tộc đứng đầu Vĩnh Sinh giới!
Ông ta không thích Diệp Lăng Thiên, nhưng ông ta hy vọng Diệp tộc trở nên tốt hơn!
Lúc này, ông lão áo đen ở bên cạnh đột nhiên cười lạnh: “Diệp Huyên, ngươi cho rằng liên thủ với Hách Lạp tộc và Tiêu tộc là có thể khống chế được Diệp tộc, ngươi có thể đoạt quyền, thật nực cười! Nực cười! Ngươi hỏi xem mọi người Diệp tộc trong sân này, bọn họ tôn trọng ngươi sao? Tôn trọng sao?”
Diệp Huyên khẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/326147/chuong-6649.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.