Diệp Lăng Thiên gật đầu: “Đúng vậy! Vì tránh để mọi người tranh giành suối nguồn Vĩnh Sinh mà liều mạng, nên năm đó các gia tộc lớn đã cùng bàn bạc một cách, chính là cứ mỗi mười năm sẽ để thế hệ trẻ các gia tộc lớn thi đấu, sau đó phân chia vĩnh sinh chi khí dựa vào đó. Kể từ đó, mọi người đều không phải tranh giành, cách này vẫn kéo dài đến hiện tại. Mà vài năm nay, thế hệ trẻ Diệp tộc ta lại không được hăng hái tranh giành, vì vậy chúng ta chỉ có thể lấy được một ít tối thiểu mà thôi!”
Diệp Huyên cười nói: “Ta nói câu này, bà đừng giận! Có chút hăng hái thì đều bị bà diệt sạch rồi, ai còn dám hăng hái chứ!”
Diệp Lăng Thiên nhìn Diệp Huyên, không nói gì.
Diệp Huyên cười nhạt: “Đừng giận, bà đừng có không thích ta đấy, lần sau ta không nói nữa!”
Diệp Lăng Thiên cười nói: “Không giận! Bởi vì chuyện ngươi nói là sự thật, năm đó giết ngươi, quả thực khiến thế hệ trẻ Diệp tộc ta suy yếu, mà ta chưa từng nghĩ đến, đến hiện tại Diệp tộc ta ngay cả một người giống thiên tài cũng chưa xuất hiện!”
Diệp Huyên có chút không hiểu: “Năm đó bà hẳn đã nghĩ đến hậu quả này rồi, vậy sao bà còn muốn trừ khử ta?”
Diệp Lăng Thiên khẽ nhếch miệng: “Nếu không phải ta làm tộc trưởng, thì Diệp tộc này xem như là vô địch toàn vũ trụ, vậy có liên quan gì đến ta?”
Diệp Huyên lập tức giơ ngón tay cái: “Đỉnh!”
Xem như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/326133/chuong-6635.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.