Diệp Huyên nhìn bên trong sơn động sau đó nói: “Bên trong sẽ có quặng tinh sao?”
Hách Lạp Ngôn nói: “Khá tạp hơn so với huyền tinh vĩnh sinh, nhưng cũng có ích!”
Diệp Huyên lấy một miếng lớn đại đạo nguyên tinh: “So với cái này thì thế nào?”
Hách Lạp Ngôn liếc nhìn đại đạo nguyên tinh kia, sau đó nói: “Vật này không tệ, so với huyền tinh vĩnh sinh hạ phẩm này thì tốt hơn rất nhiều, nhưng, không so được với huyền tinh vĩnh sinh cực phẩm!”
Nói rồi, nàng ấy lại nhìn Diệp Huyên: “Lúc ngươi lấy vật này ta, phụ thân ta rất kinh ngạc, bởi vì đại đạo bản nguyên gì đó ở thế giới bên ngoài, về cơ bản đã bị Vĩnh Sinh giới hút cạn rồi!”
Diệp Huyên ngạc nhiên: “Hút cạn rồi?”
Hách Lạp Ngôn gật đầu: “Sở dĩ đại đạo bản nguyên của thế giới bên ngoài biến mất nhanh như vậy, là do một nguyên nhân chủ yếu, chính là vẫn luôn bị Vĩnh Sinh giới hấp thụ! Nhưng, người bên ngoài căn bản không hề biết!”
Diệp Huyên trầm giọng nói: “Chẳng trách linh khí nơi này lại nồng nặc như vậy, thì ra là như vậy…”
Hách Lạp Ngôn nhìn đại đạo nguyên tinh trong tay Diệp Huyên: “Khi nhìn thấy vật này, ta và phụ thân có một suy nghĩ trong, chính là bên ngoài còn có thế giới mà Vĩnh Sinh giới không biết”.
Diệp Huyên không nói gì, cha nói muốn đi nhìn ngắm khắp nơi, mà ông ấy lại không đến Vĩnh Sinh giới này!
Cũng có nghĩa, có thể cha đã đến nơi khác!
Rốt cuộc là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/326124/chuong-6626.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.