Diệp Huyên cười nói: “Tiền bối, ta cũng không muốn nói nhiều lời vô ích! Dứt khoát đi vào chủ đề chính vậy, ta đến nơi này là muốn trợ giúp Hách Lạp gia!”
Hách Lạp Liêm khẽ cười: “Trợ giúp Hách Lạp gia ta?”
Diệp Huyên gật đầu: “Lần này ta đến Vĩnh Sinh giới có hai mục đích, thứ nhất là diệt Diệp tộc, mà thứ hai chính là trợ giúp Hách Lạp gia!”
Hách Lạp Liêm cười nói: “Ngươi nói tiếp đi!”
Diệp Huyên cười nói: “Tiền bối không tin?”
Hách Lạp Liêm nhìn Diệp Huyên: “Ngươi muốn mỏ vàng ở dãy núi Vĩnh Sinh kia!”
Diệp Huyên lắc đầu cười một tiếng: “Tiền bối, ngươi cho rằng ta đến Vĩnh Sinh giới là để thần phục người phụ nữ kia sao?”
Hách Lạp Liêm khẽ gật đầu: “Ta cảm thấy không phải! Nhưng ta lại càng cảm thấy ngươi không có bất kỳ phần thắng nào! Đừng nói là ngươi bây giờ, cho dù giờ ngươi lập tức thức tỉnh, ngươi cũng không có khả năng đối đầu với người phụ nữ kia! Bây giờ Diệp tộc đều đã nằm trong lòng bàn tay bà ta, bao gồm cả Diệp Thiên và Diệp Ngàn đã từng giúp ngươi! Hơn nữa, bây giờ Hách Lạp tộc ta cũng không cần phải đối địch với Diệp tộc, ngươi nói xem?”
Diệp Huyên cười nói: “Người phụ nữ kia để cho ta đến cướp mỏ vàng của Hách Lạp tộc ngươi, hơn nữa, chỉ được cướp mỏ vàng của Hách Lạp tộc ngươi, tiền bối, ngươi biết điều này có ý nghĩa gì không? Có nghĩa là, người phụ nữ kia vẫn ghi hận chuyện năm đó!”
Hách Lạp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/326120/chuong-6622.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.