Nói xong, hắn quay người rời đi.
Chúc Ngôn đột nhiên nói: “Bà ta muốn lợi dụng ngươi!”
Diệp Huyên gật đầu: “Ta biết!”
Chúc Ngôn lắc đầu: “Thế tử, chúng ta đã không còn hi vọng!”
Diệp Huyên cười nói: “Vậy chẳng lẽ cứ ngồi chờ chết sao?”
Nói xong, hắn mang theo ba người Đạo Nhất đi về nơi xa.
Sau lưng, Chúc Ngôn khẽ thở dài một hơi.
…
Trong đại điện.
Diệp Lăng Thiên đứng trong đại điện, trước mặt bà ta là Sửu Nô kia.
Diệp Lăng Thiên đột nhiên cười nói: “Sửu Nô, ngươi nói xem, hắn sẽ làm như thế nào?”
Sửu Nô lắc đầu: “Không biết!”
Diệp Lăng Thiên cười nói: “Ta lại có chút mong đợi!”
Sửu Nô như có lời muốn nói lại thôi.
Diệp Lăng Thiên nhìn về phía Sửu Nô: “Ngươi là muốn đề nghị ta dứt khoát giết chết hắn, trừ mối họa về sau?”
Sửu Nô gật đầu: “Người này cũng không đơn giản, giữ lại chính là một mối họa!”
Diệp Lăng Thiên khẽ lắc đầu: “Bây giờ không thích hợp để giết hắn!”
Sửu Nô hơi không hiểu: “Vì sao?”
Diệp Lăng Thiên mở lòng bàn tay ra, một quyển trục màu đen bay đến trước mặt Sửu Nô.
Sửu Nô mở ra xem, sắc mặt hắn ta dần trở nên nghiêm trọng.
Diệp Lăng Thiên cười nói: “Hai người phía sau hắn cũng không đơn giản, về phần rốt cuộc mạnh như thế nào, người của chúng ta vẫn chưa làm rõ được.”
Sửu Nô do dự một chút, sau đó nói ra: “Cô gái váy trắng kia giết người đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/326117/chuong-6619.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.