Ngay cả Diệp Thiên này hiện tại cũng sẽ không ủng hộ hắn!
Nói đơn giản thì hiện tại hắn không còn giá trị nữa rồi!
Diệp Thiên bỗng dừng bước, trước mặt hai người không xa có một người đàn ông trung niên đang đứng, người đàn ông trung niên mặc áo giáp, tay cầm một thanh trường đao trong vỏ.
Người đàn ông trung niên cứ nhìn Diệp Huyên như vậy, không nói gì.
Diệp Huyên đã đoán được thân phận người này!
Người này chắc chắn chính là Diệp Thiền thống lĩnh!
Một trong ba người đã từng giúp đỡ hắn!
Lúc này, Diệp Thiền đột nhiên xoay người rời đi.
Diệp Thiên khẽ nói: “Ta chỉ có thể đưa ngươi đến đây!”
Diệp Huyên gật đầu: “Đa tạ!”
Diệp Thiên chỉ về đại điện phía xa: “Bà ta ở bên trong! Một khi ngươi bước vào, sống chết chưa biết, ta không thể trợ giúp.”
Diệp Huyên gật đầu: “Đã hiểu!”
Diệp Thiên vỗ nhẹ vai Diệp Huyên: “Bảo trọng!”
Nói xong, ông ta quay người rời đi.
Lúc này, ba người Đạo Nhất đã đến bên cạnh Diệp Huyên.
Đạo Nhất nhìn đạo điện phía xa: “Ta đi cùng ngươi!”
Diệp Huyên cười nói: “Tự ta đi!”
Đạo Nhất nhìn Diệp Huyên, Diệp Huyên khẽ nói: “Để một mình ta đối mặt đi!”
Đạo Nhất khẽ cúi đầu, không nói gì.
Diệp Huyên lấy lệnh bài đặt vào tay Đạo Nhất, cười nói: “Nếu ta chết ở bên trong thì nói cho Thanh Nhi và cha ta, ngoài hai người vữa nãy thì toàn bộ người của Diệp Tộc nhất định phải chết! Một người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/326110/chuong-6612.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.