Tăng Kiếp hơi khom mình thi lễ rồi quay người rời đi.
Diệp Lăng Thiên nhìn về nơi xa, khóe miệng hơi cong lên: “Con trai ngoan của ta, ngươi thật sự không để mẫu thân bớt lo! Ngay cả chết cũng không chết sạch sẽ chút…”
Giọng nói rất dịu dàng, nhưng nụ cười lại rất lạnh lẽo.
…
Trên một đỉnh núi, một người đàn ông bước nhanh đến trước một sơn động, mà lúc này, một ông lão ngăn cản trước mặt người đàn ông.
Người đàn ông hơi khom mình thi lễ: “Xích lão, ta có chuyện quan trọng bẩm báo đại tiểu thư!”
Ông lão lắc đầu: “Tiểu thư đang bế quan, có bất cứ chuyện gì cũng không nên quấy nhiễu nàng!”
Người đàn ông trầm giọng nói: “Diệp Thần trở về rồi!”
Uỳnh!
Cổng lớn vào hang động đột nhiên vỡ vụn, một cô gái chậm rãi đi ra.
Cô gái mặc một chiếc váy dài màu đen, tóc dài xõa vai, khuôn mặt tuyệt trần, chỉ là ánh mắt hơi lạnh lẽo, mang lại cảm giác người lạ chớ tới gần.
Cô gái đi đến trước mặt người đàn ông: “Ở nơi nào?”
Người đàn ông trầm giọng nói: “Bẩm đại tiểu thư, hắn đã luân hồi chuyển thế…”
Cô gái chậm rãi nhắm mắt lại, đột nhiên có một luồng sát ý lạnh lẽo cuồn cuộn phóng đến tận chân trời!
Uỳnh!
Trong nháy mắt, toàn bộ mây trắng nơi chân trời lập tức biến thành hư vô!
Cô gái đột nhiên đi về nơi xa.
Đúng lúc này, Xích lão kia đột nhiên nói: “Ngôn, ngươi thật sự muốn tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/326087/chuong-6589.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.