Cung không thể đợi người mình chết rồi mới dùng đến được, đúng chứ?
Lúc này, Mục Thánh bỗng nói: “Lệnh bài này có thể đánh được Diệp tộc?”
Diệp Huyên nhìn kiếm chủ lệnh trong tay, cười nói: “Chắc là có thể!”
Mục Thánh do dự chốc lát rồi nói: “Thế tử, ta cảm thấy, có thể người hơi đánh giá thấp Diệp tộc rồi!”
Diệp Huyên nhìn Mục Thánh, Mục Thánh trầm giọng nói: “Dị Duy tộc này rất mạnh, nhưng, trước mặt Diệp tộc, thật sự cũng chỉ là một thế lực nhỏ, cho dù bây giờ Diệp tộc không phải là đại tộc đứng đầu Vĩnh Sinh Giới, nhưng, thế lực bình thường cũng không thể lay chuyển được bọn họ, nên nói là, tất cả thế lực ngoài Vĩnh Sinh Giới khi ở trước mặt Diệp tộc, thì e rằng hoàn toàn không đang coi trọng!”
Lúc này, Tiểu Tháp đột nhiên bay ra, nó nhảy loạn một hồi: “Này, ngươi đang xem thường chủ nhân sao?”
Mục Thánh lạnh nhạt nói: “Không có ý xem thường bất kỳ ai, ta chỉ là muốn để thế tử biết, Diệp tộc không phải thế lực bình thường, thế tử không thể gửi gắm hy vọng vào người khác!”
“Tào lao!”
Tiểu Tháp lập tức nhảy lên: “Cô gái, Diệp tộc ở trước mặt chủ nhân cũng là cái rắm! Cái rắm! Chỉ cần thiếu chủ sử dụng kiếm chủ lệnh, muốn tiêu diệt Diệp tộc ngươi, cũng chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay!”
Mục Thánh cười lạnh: “Ngươi là cái tháp chém gió nhất ta từng gặp đấy!”
Diệp Huyên: “…”
Tiểu Tháp tức giận nhảy lên: “Cô gái, ngươi lại dám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/326081/chuong-6583.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.