Diệp Huyên trầm giọng nói: “Toàn bộ chết trận?”
Đao giả Mục Thánh gật đầu, hai mắt của nàng ta không biết đã trở thành màu đỏ tươi từ khi nào: “Khi chúng ta đuổi tới, bọn họ toàn bộ đều đã chết trận, không một người sống sót!”
Diệp Huyên nhẹ giọng nói: “Theo lý mà nói, nếu tộc trưởng Diệp tộc đã thắng, đối phương hẳn là tuyệt đối sẽ không để Diệp Thần sống sót, vậy Diệp Thần làm thế nào mà trốn thoát ra ngoài?”
Đao giả Mục Thánh trầm giọng nói: “May nhờ có ba người!”
Diệp Huyên hỏi: “Ba người nào?”
Đao giả Mục Thánh nhẹ giọng nói: “Người thứ nhất là người bảo vệ của Diệp tộc ta, lúc ấy khi tộc trưởng ra tay với thế tử, người bảo vệ Diệp tộc đã không ở trong tộc, nhưng khi biết tộc trưởng ra tay với ngươi, hắn ta đã lập tức gấp rút trở về trong tộc, nhưng là, đã muộn rồi! Những người thuộc phe của thế tử người đã bị giết gần hết. Mà lúc ấy, người bảo vệ chỉ có hai lựa chọn, thứ nhất chính là đứng về phe ngươi, nhưng nếu hắn ta làm như vậy, Diệp tộc sẽ lập tức bị chia tách, bởi vì lúc ấy tộc trưởng đã nói rõ, nếu người bảo vệ đứng về phe ngươi, bà ta sẽ ngọc nát đá tan! Mà nếu bà ta ngọc nát đá tan, cả Diệp tộc sẽ vạn kiếp bất phục! Phải biết rằng, lúc ấy tuy rằng Diệp tộc chúng ta là tộc lớn đứng đầu Vĩnh Sinh giới, nhưng trong Vĩnh Sinh giới còn có các tộc lớn khác, một khi chúng ta tiếp tục nội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/326067/chuong-6569.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.