Diệp Huyên nhìn Đạo Nhất: "Sống chết của ta có liên quan đến cô sao?"
Đạo Nhất: "..."
Lúc này, Thú Thần cũng nói: "Tiểu tử, người này không đơn giản, ngươi phải cẩn thận chút!"
Diệp Huyên thầm nói trong lòng: "Vượt qua Ý Cảnh rồi sao?"
Thú Thần trầm giọng đáp: "Không chỉ đơn giản là vượt qua Ý Cảnh!"
Không chỉ đơn giản là vượt qua Ý Cảnh!
Diệp Huyên lập tức sa sầm mặt!
Cô gái đi đến trước mặt ba người nhóm Diệp Huyên, nàng ta quan sát Diệp Huyên, cười khẽ: "Diệp Thần!"
Diệp Huyên nhìn cô gái: "Là Diệp Huyên!"
Cô gái cười nói: "Đúng thật bây giờ là ngươi, là Diệp Huyên, không phải Diệp Thần!"
Tay trái Diệp Huyên nắm chặt kiếm, hắn đang định ra tay trước thì cô gái chợt cất lời: "Diệp công tử, đừng ra tay, vì ngươi không giết được ta đâu! Ngươi ra tay chỉ lãng phí thời gian của chúng ta thôi!"
Diệp Huyên nhìn cô gái, cô gái cười nói: "Diệp công tử, nếu ngươi muốn ra tay thì đợi một lát, bây giờ ta muốn nói chuyện với ngươi!"
Diệp Huyên cười hỏi: "Nói chuyện gì?"
Cô gái chớp mắt: "Nói về tương lai của hai bên chúng ta!"
Diệp Huyên im lặng.
Cô gái nói tiếp: "Lúc trước ta từng phái người tìm muội muội của ngươi, cũng chính là cô gái váy trắng kia!"
Nghe thấy lời này, mí mắt Diệp Huyên khẽ giật, hắn nhìn cô gái: "Kết quả thế nào?"
Cô gái khẽ cười: "Những người ta phái đi đều chết cả rồi!"
Diệp Huyên im lặng.
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/326041/chuong-6543.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.