Những người khác nghe vậy thì biến sắc.
Bọn họ đột nhiên nhớ ra Diệp Huyên chính là Diệp Thần.
Hiện giờ hắn còn dễ nói chuyện, nhưng sau khi thức tỉnh thì sao?
Tên Diệp Thần ban đầu kia thật sự là không thân thiện chút nào!
Diệp Huyên nhìn bọn họ, cười nói: “Chư vị yên tâm, ta có thức tỉnh cũng sẽ không giam chư vị lại. Chỉ cần cùng ta chống lại Dị Duy tộc, quá khứ của chư vị đều sẽ được xí xóa”.
Cô gái váy trắng bỗng hỏi: “Chúng ta có quá khứ gì? Chỉ là muốn sống mà thôi. Ngươi cũng nói muốn sống không có gì sai, đúng chứ? Đã vậy thì vì sao Diệp Thần lại giam cầm chúng ta?"
Diệp Huyên nhìn ả: “Cô thắng được Diệp Thần không?"
Ả nói: “Không”.
Diệp Huyên: “Thứ cho ta nói thẳng, đã không thắng được thì khi hắn giết cô, cô có thể làm gì?"
Ả ta nhìn hắn chằm chằm, không nói một lời.
Diệp Huyên tiếp tục: “Sao ban đầu không chất vấn Diệp Thần như vậy đi?"
Cô gái váy trắng vẫn im lặng.
Diệp Huyên cười: “Cô không làm vậy là vì cô biết mình không có tư cách đó, nói cách khác là không dám. Hắn ta mạnh nên đã lập ra trật tự, yêu cầu các người tuân theo thì các người phải làm theo. Ta thông cảm cho các người, nhưng không có nghĩa là ta thấy Diệp Thần sai. Tựu trung lại đều là sức mạnh, cô nương à. Nếu mạnh hơn Diệp Thần thì cô còn phải chịu ấm ức như thế này sao? Vấn đề là cô không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/326000/chuong-6502.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.