Diệp Huyên quay lại cười với A Mộc Liêm và Lý Thiên Hoa: “Đi thôi”.
Có ông lão dẫn đường, bọn họ nhanh chóng đi về phía miếu thần.
Khi bước vào miếu, đập vào mắt họ là một pho tượng cũ xưa khắc hình một tăng nhân, tay cầm tượng Phật tổ, sắc mặt hiền hòa.
Diệp Huyên tò mò hỏi: “Tiền bối, nơi này là nơi nào?"
Ông lão: “Miếu thần”.
Thấy hắn còn muốn hỏi thêm, ông ta nói: “Chốc nữa ta sẽ giải thích rõ cho Thiếu chủ”.
Diệp Huyên gật đầu: “Được”.
Bọn họ nhanh chóng bước vào một gian đại điện, bên trong chỉ có một pho tượng. Dưới chân tượng là một bệ thờ trông vô cùng đơn sơ, lại còn gãy mất một chân. Dưới bệ thờ lại là một cái bồ đoàn cũ kỹ rách nát.
Ông lão quỳ xuống đọc một câu Phật hiệu rồi đứng dậy nói với Diệp Huyên: “Thiếu chủ có thể nhỏ một giọt máu được không? Ta muốn kiểm nghiệm thân phận của Thiếu chủ”.
Kiểm nghiệm thân phận!
Sắc mặt Diệp Huyên bỗng trở nên kỳ lạ, nhưng cũng không nghĩ nhiều mà vươn ngón tay, để một giọt máu đào bay đến trước mặt ông lão.
Ông ta ngắm nghía giọt máu rồi gật đầu: “Chính xác!”
Diệp Huyên nhìn ông ta, chờ đợi một lời giải thích.
Ông lão nhìn về nơi xa ngoài miếu, hỏi: “Thiếu chủ có biết đây là nơi nào không?"
Diệp Huyên lắc đầu.
Ông lão: “Ngục tù!”
Diệp Huyên: “Ngục tù?"
Ông lão gật đầu: “Là một nhà giam khổng lồ!”
Diệp Huyên: “Người giam họ lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/325988/chuong-6490.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.