Lão già: “Thú vị, không ngờ lại có Linh tổ xuất hiện”.
Tiểu Bạch gật đầu, lại vẫy vẫy tay.
Nhị Nha bỗng nói: “Tiểu Bạch, lão ta không phải đang chào hỏi ngươi đâu, mà có thể đang muốn lấy kẹo của ngươi đấy!"
Tiểu Bạch nghe vậy thì xanh cả mặt, tròn mắt nhìn lão già trước khi giấu tiệt que kẹo đi.
Ánh mắt lão ta lại chuyển sang Nhị Nha, bắt đầu nhuốm vẻ nghiêm trọng: “Yêu thú!”
Nhị Nha liếm kẹo: “Có vấn đề gì không?"
Lão ta bật cười, chuyển hướng sang Diệp Huyên: “Cho ngươi một cơ hội gọi cha ngươi đến đây, để không phải nói bọn ta ỷ lớn hiếp nhỏ. Ân oán giữa bọn ta và y không liên quan đến ngươi”.
Diệp Huyên lắc đầu: “Không gọi được”.
Lão già: “Nói vậy là ngươi chuẩn bị gánh vác thay y?"
Diệp Huyên im lặng. Gánh gánh cái búa ấy!
Hắn chưa kịp mở miệng thì lại nghe đối phương nói: “Vậy đừng trách ta ỷ lớn hiếp nhỏ!"
Lão già vừa dứt lời, Diệp Huyên đã biến sắc kịch liệt, một khắc sau đã vung tay phải ra trước.
Ầm!
Sau tiếng nổ vang rền, Diệp Huyên lùi lại hơn trăm trượng.
Khi dừng lại, hắn phát hiện có một người đàn ông áo đen đang đứng cách đó không xa.
Ông ta lạnh lùng liếc nhìn hắn, sau đó vươn tay lên làm động tác siết chặt.
Uỳnh!
Chỉ trong nháy mắt, không gian nơi Diệp Huyên đang đứng méo mó đi.
Hắn chậm rãi nhắm mắt lại.
Ầm!
Người đàn ông biến sắc, sau đó đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/325978/chuong-6480.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.