Người đàn ông áo xanh bất đắc dĩ: “Chắc ta không có gì để nói”.
Hoa Nhất Y cười: “Tùy tiện vài câu là được”.
Y suy nghĩ một hồi rồi gật đầu: “Được”.
Nụ cười của Hoa Nhất Y càng thêm xán lạn, trong lòng khấp khởi chờ mong.
Võ đạo tâm đắc của cường giả bực này quý giá biết chừng nào, không chừng có thể giúp nàng ta đột phá một bước.
Số người bước vào thạch điện ngày một nhiều hơn.
Diệp Huyên phát hiện trong số đó, cấp bậc thấp nhất cũng đã đến bán bộ Ý Cảnh.
Nhưng lại không có cường giả Ý Cảnh.
Nửa giờ sau, trong điện đã có bốn mươi tám người.
Cánh cửa đá bên ngoài bỗng đóng sầm lại.
Một ông lão áo xám xuất hiện trên đài đá trước mặt mọi người, nhìn xuống bọn họ rồi mở một quyển sách cổ ra, cất giọng khàn khàn: “Vận dụng không gian...”
Thứ ông ta đang nói đến chính là vận dụng không gian. Diệp Huyên chợt cảm thấy kinh hãi khi nhận ra hiểu biết của mình về không gian vẫn còn quá ít.
Không gian có rất nhiều tác dụng.
Ví dụ như thuật cô đọng mà ông lão đang nói đến.
Nghĩa là cô đọng không gian lại, nếu có thể làm đến cực hạn thì chỉ cần một ý nghĩ của bản thân là có thể cô đọng cả một thế giới vào lòng bàn tay.
Nói chi Diệp Huyên, ngay cả A Mệnh cũng hoảng sợ.
Trên lý thuyết thì những lời của ông lão này không phải bất khả thi, vấn đề là để làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/325903/chuong-6405.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.