Đạo Nhất nhìn Diệp Huyên: “Ngươi không phải trở thành người khác, Diệp Thần chính là tiền kiếp của ngươi, giữa các ngươi không có xung đột gì cả”.
Diệp Huyên nói: “Ta là ta, ta chỉ muốn làm Diệp Huyên!”
Đạo Nhất cười nói: “Ngươi còn là ca ca của cô gái váy trắng nữa!”
Diệp Huyên không nói gì, nhiều lúc hắn cũng mịt mù chẳng hiểu nổi!
Rốt cuộc lão tử là ai?
Lúc này, Đạo Nhất bỗng cười nói: “Ta giúp ngươi làm rõ một chút! Khi chủ nhân luân hồi, trở thành ca ca của cô gái váy trắng, nhưng lúc đó hắn vẫn chưa thức tỉnh, cô gái váy trắng cũng chưa mạnh như vậy! Sau này, pháp tắc Luân Hồi xảy ra vấn đề, khiến kiếp đó chủ nhân vẫn chưa thức tỉnh mà thế giới đã sụp đổ, mà sau đó, cô gái váy trắng nổi dậy, cưỡng ép nghịch chuyển luân hồi, cứu ngươi quay về. Ngươi có thể đang nghi hoặc, tại sao cô gái váy trắng chỉ nhận ngươi mà không nhận chủ nhân, bởi vì lúc đó, chủ nhân chưa thức tỉnh, bên lúc đó ngươi mới là ca ca thực sự của nàng ta, nàng ta cứu là cứu ngươi đơn thuần nhất, nhân quả giữa ngươi và nàng ta, với chủ nhân không có liên quan gì cả, vì vậy nàng ta chỉ nhận ngươi thôi”.
Diệp Huyên trầm giọng nói: “Ý của ngươi là, khi ta là ca ca của Thanh Nhi thì chủ nhân ngươi vẫn chưa thức tỉnh?”
Đạo Nhất gật đầu: “Đúng vậy! Cho nên, nàng ta cứu là cứu ngươi, cũng chỉ nhận ngươi! Đương nhiên, chủ nhân và nàng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/325838/chuong-6340.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.