Đạo Nhất lắc đầu: “Tuyệt đối đừng có suy nghĩ như vậy, Dị Duy Tộc đúng là không đánh lại nàng ta, nhưng, Dị Duy Tộc có cách ngăn cản nàng ta! Một khi nàng ta bị ngăn cảm, lúc đó ngươi làm thế nào? Hơn nữa, với hiểu biết của ta về cô gái váy trắng, căn bản nàng ta không quan tâm vùng vũ trụ này! Từ một góc độ nào đó mà nói, nàng ta còn nguy hiểm hơn cả người Dị Duy, người Dị Duy muốn chiến lĩnh vũ trụ này, mà muội muội ngươi, nàng ta mà không vui thì có thể sẽ lập tức phá hủy vũ trụ này!”
Nói rồi, nàng ta lại lắc đầu: “Tên nhóc, ngươi căn bản không hiểu nàng ta, nàng ta là một người rất rất coi thường sinh mệnh! Hơn nữa, đạt đến trình độ như nàng ta, vũ trụ cái gì, vạn vật gì đó, sinh linh gì cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa, tại sao? Bởi vì nàng ta đã siêu thoát mọi thứ. Giống như một người vĩnh sinh, ngươi cảm thấy hắn sẽ để ý đến thời gian không? Không, hắn sẽ không quan tâm, bởi vì hắng bất tử, tuổi thọ hắn vô hạn. Hoặc là, phú ông giàu không tưởng nổi ở giới thế tục, đối với hắn tiền có ý nghĩa gì không? Không có, trong mắt hắn, tiền chỉ là một đống con số mà thôi!”
Diệp Huyên cúi đầu thở dài.
Đạo Nhất chợt cười nói: “Ngươi có biết trong quá trình trưởng thành của ngươi, trở ngại lớn nhất là gì không?”
Diệp Huyên lắc đầu.
Đạo Nhất nhìn Diệp Huyên: “Chính là phụ thân và muội muội ngươi!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/325821/chuong-6323.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.