Sau đó tay phải Đạo Nhất nhẹ nhàng vung lên, không gian trước mặt bị vặn vẹo biến hình: “Nhìn đi, chúng ta có thể tùy tiện điều khiển không gian, thậm chí hủy diệt nó, càng có thể cải tạo nó nhưng ta không thể điều khiển thời gian. Còn ở Dị Duy giới, thời gian sẽ bị kiểm soát, mà trong mắt người ở đó, chúng ta là vật thể trong suốt, dù là quá khứ, hiện tại hay tương lai của chúng ta, họ đều thấy hết. Nói một cách đơn giản thì họ “nhìn” chúng ta như chúng ta đang xem một bức họa, người trong tranh không thấy chúng ta nhưng chúng ta lại có thể quan sát toàn bộ bức vẽ, không chỉ thế, chúng ta còn có thể đảo lộn hay sửa chữa bức tranh đó nữa. Nếu người Dị Duy giới tiến vào nơi này, họ có thể chỉnh sửa thời gian của chúng ta, còn có thể trốn trong thời gian duy độ để điều khiển mọi thứ của chúng ta, chính chúng ta lại chẳng hay biết chuyện gì đang xảy ra nữa...”
Diệp Huyên trầm giọng: “Kinh khủng thế à?”
Đạo Nhất gật đầu: “Đây là sự áp chế bởi duy độ, không quá liên quan tới thực lực”.
Diệp Huyên nhìn Đạo Nhất: “Nếu muội muội Thanh Nhi của ta là người Dị Duy thì chúng ta có phần thắng không?”
Đạo Nhất đáp: “Có!”
Diệp Huyên nhíu mày: “Theo như những gì cô nói thì chúng ta còn chẳng cảm giác được thời gian, mà họ lại có thể tùy tay đảo lộn thời gian của chúng ta, thậm chí nhìn thấy được tương lai của chúng ta... vậy sao Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/325790/chuong-6292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.