Đông Lý Tịnh hơi tò mò: “Vậy vì sao cô nương còn muốn nhằm vào hắn chứ?”
Hư Vô Tâm cười nói: “Nếu Bất Tử Đế tộc ngươi bị trấn áp mười mấy vạn năm, có lẽ các ngươi sẽ hiểu tâm trạng của chúng ta!”
Đông Lý Tịnh lắc đầu: “Ít nhất các ngươi vẫn còn sống!”
Hư Vô Tâm cười to: “Cô nương, chúng ta cũng không có quá nhiều sự lựa chọn! Vì sao pháp tắc vũ trụ lại thả chúng ta? Chẳng lẽ vì yêu sao? Đương nhiên là không rồi! Hư Vô tộc ta muốn có được tự do, nên chỉ có thể thần phục pháp tắc vũ trụ. Vì cho dù là Hư Vô tộc hay pháp tắc vũ trụ muốn có được sự tự do chân chính cũng đều phải giết chết Diệp công tử kia, khiến hắn hoàn toàn biến mất”.
Đông Lý Tịnh cười nói: “Vậy ngươi có nghĩ đến chuyện sau khi giải quyết hắn, phải giải quyết người đứng sau hắn như thế nào không?”
Hư Vô Tâm lắc đầu: “Đây không phải việc của Hư Vô tộc ta, đây là việc của pháp tắc vũ trụ. Mà ta tin nếu bọn họ dám đối đầu với hai người đó thì chắc chắn có niềm tin và chỗ dựa, ngươi thấy đúng không?”
Đông Lý Tịnh lắc đầu: “Tiếc là ngươi chưa từng gặp hai người họ, nếu không, có lẽ ngươi sẽ đổi ý!”
Hư Vô Tâm cười nói: “Sẽ không! Vì ngươi không biết mười mấy vạn năm qua, Hư Vô tộc ta đã sống như thế nào đâu. Nếu hắn khôi phục trí nhớ, chắc chắn hắn sẽ trấn áp Hư Vô tộc một lần nữa, thậm chí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/325747/chuong-6249.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.