Diệp Huyên gật đầu: “Đúng thế! Ông ấy nói quan hệ của ông ấy và Địa Linh tộc rất tốt, bảo ta cầm bản vẽ này đến nhờ mọi người giúp ta chế tạo…”
Nói đến đây, hắn nhìn các thợ rèn của Địa Linh tộc: “Đương nhiên ta cũng biết thứ này rất khó chế tạo, hơn nữa còn tiêu tốn rất nhiều vật liệu, vì thế, nếu Địa Linh tộc cảm thấy khó xử cũng không sao, ta không chế tạo nữa là được!”
Sơn Khâu chợt nổi giận: “Nói gì thế! Người một nhà, khó xử hay không khó xử cái gì!”
Diệp Huyên nhìn thợ rèn khác của Địa Linh tộc, lúc này, Sơn Khâu đột nhiên nói: “Chư vị, Thần Bảo Hộ bảo tiểu tử này đến tìm chúng ta… Mọi người thấy thế nào?”
Dứt lời, ông nhìn về phía Hữu trưởng lão.
Hữu trưởng lão hơi do dự, sau đó nói: “Việc này…”
Lúc này, Sơn Thiết đột nhiên nói: “Cái gì mà thấy thế nào? Thần Bảo Hộ bảo tên nhóc này đến tìm chúng ta, vậy chứng minh Thần Bảo Hộ xem Địa Linh tộc ta như huynh đệ, chuyện này đương nhiên chúng ta phải giúp rồi!”
Nói xong, ông ta nhìn những thợ rèn trong điện: “Các ngươi có vấn đề gì không?”
Mọi người đều lắc đầu.
Thật ra, tâm trạng của mọi người và cả Sơn Thiết lúc này đều rất vui vẻ!
Thần Bảo Hộ bảo tiểu tử này cầm bản vẽ chế tạo đến Địa Linh tộc của mình, việc này có ý nghĩa thế nào? Có nghĩa Thần Bảo Hộ thật sự xem Địa Linh tộc là người của mình!
Chuyện này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/325735/chuong-6237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.