Như nghĩ đến điều gì, ông ta quay lại nhìn Diệp Huyên, phát hiện thấy hắn ngày càng thuận mắt.
Không chỉ trẻ tuổi, triển vọng cao, lại còn có chỗ dựa mạnh mẽ đến vậy!
Nếu gả Võ Kha cho hắn thì cũng đồng nghĩa với việc Võ tộc có siêu cường giả bảo vệ, không phải sao?
Nghĩ vậy, Tộc trưởng Võ tộc mỉm cười: “Hiền chất, chúng ta về tộc cử hành hôn lễ đi thôi”.
Cử hành hôn lễ!
Diệp Huyên ngẩn ra: “Cử hành hôn lễ?"
Tộc trưởng Võ tộc cười: “Tất nhiên rồi! Ngươi và tiểu nữ đã định việc chung thân rồi mà đúng không? Đã vậy thì phải làm lễ thành hôn chứ! Chọn ngày không bằng hôm nay, ta thấy rất thích hợp, chúng ta lập tức cử hành hôn lễ đi!"
Diệp Huyên quay lại, thấy gương mặt Võ Kha tràn ngập vẻ hết nói nổi.
Hắn nhìn Tộc trưởng Võ tộc: “Trình độ mặt dày của ông, ta cũng không bì kịp”.
Diệp Huyên và Võ Kha tất nhiên không trở về Võ tộc, bởi đối với hắn, cái gia tộc ấy không bình thường!
Mang Tộc trưởng Võ tộc ra so sánh với Tộc trưởng Bất Tử Đế tộc Đông Lý Tĩnh, quả thật là kém xa một trăm lẻ tám nghìn dặm.
Hắn nghĩ mãi mà không hiểu, vì sao cùng là Tộc trưởng mà trí tuệ lại chênh lệch như vậy?
Võ Kha cũng không trở về, bởi nàng ta đã hoàn toàn thất vọng với gia tộc.
Từ đầu đến cuối, bọn họ chỉ xem nàng như một công cụ.
Gia tộc thế này, thà không có còn hơn!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/325728/chuong-6230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.