Diệp Huyên: “Thanh Nhi đi khắp vũ trụ này, chưa từng gặp được đối thủ sao?"
Cô gái váy trắng: “Cha huynh và kiếm tu kia xem như đối thủ”.
Diệp Huyên tròn mắt: “Muội và họ ai mạnh hơn?"
Cô gái váy trắng nhìn hắn: “Huynh muốn nghe lời thật lòng sao?"
Hắn gật đầu chắc nịch.
Cô gái váy trắng: “Nếu ta không muốn sống, họ đều phải chết”.
Diệp Huyên nghe vậy thì im lặng.
Thanh Nhi không khẳng định bản thân mạnh hơn cha và đại ca hắn, nhưng từ những lời của nàng ấy, có thể thấy nàng hoàn toàn có thể lấy mạng đổi mạng với họ.
Cô gái váy trắng lại nói: “Trong lòng kiếm tu kia không chấp niệm, không khát khao, không lưu luyến, chỉ mong được một lần thất bại. Kiếm thuật của y đã đạt đến đỉnh cao của vô tình. Còn kiếm đạo của cha huynh thoạt nhìn giống vô tình, nhưng trọng tâm lại là một chữ tình, cũng thuộc về một đỉnh cao khác”.
Diệp Huyên: “Vậy Thanh Nhi thì sao?"
Cô gái váy trắng chỉ nhìn hắn, không nói gì.
Có tiếng Tiểu Tháp đột nhiên vang lên: “Ta biết nè Tiểu chủ!"
Diệp Huyên cười: “Ngươi biết cái gì?"
Tiểu Tháp: “Chủ nhân từng nói tỷ tỷ này vì chấp niệm mà sống, nàng bảo vệ một vùng vũ trụ suốt bao nhiêu năm, tức chấp niệm này có tình. Nhưng nàng ấy cũng từng vì nó mà tiêu diệt vũ trụ, tức chấp niệm vô tình. Nàng ấy đã đi đến đỉnh cao của vô tình và hữu tình, cho dù là cái nào đi nữa thì đều vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/325717/chuong-6219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.