Ông ta ngắm nghía cô bé váy đen một hồi, khẽ nói: “Đúng là Ách thể”.
Thấy nàng ngẩng lên nhìn mình, ông ta cười nói: “Đừng sợ”.
Nhưng cô bé lại run rẩy hỏi: “Ta hại chết họ, ta là người xấu đúng không?”
Người đàn ông lắc đầu: “Thể chất không quyết định một người là tốt hay xấu. Tuy họ vì ngươi mà bỏ mạng, nhưng ngươi lại không có ý định sát hại… Vì vậy, việc này không phải lỗi của ngươi. Nếu có thì lỗi nằm ở kiếp trước của ngươi, cũng là lỗi của ta. Những quy tắc và trật tự mà ta lập nên còn rất nhiều thiếu sót và lỗ hổng, đến nỗi có một vài cường giả nhiều lần tìm kiếm lỗ hổng ấy để trùng sinh, đồng thời giữ lại ký ức kiếp trước…”
Ông ta vươn tay ra: “Về với ta, ta sẽ bảo vệ ngươi”.
Sau một hồi lâu nhìn ông ta, cô bé vươn tay ra, đặt vào tay đối phương.
Người đàn ông mỉm cười: “Chúng ta đi thôi”.
Cô bé gật đầu.
Cứ thế, người đàn ông dẫn hai cô bé cùng đi, được một hồi thì quay lại, khẽ thì thầm về phía thôn làng.
“Cái chết của các ngươi là tai bay vạ gió. Kiếp sau quá lâu, ta ban cho các ngươi được sống thêm một đời”.
Lời vừa ra, bầu trời trên thôn làng bỗng dưng rung động. Một khắc sau, vô số mảnh vụn linh hồn ngưng tụ lại thành hình dạng trên cao rồi nhập vào những thi thể bên dưới. Không bao lâu sau, từng người từng người trong thôn đứng dậy.
Người đàn ông thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/325651/chuong-6153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.