Ma Tiểu Song chớp mắt: “Đợi sau này nói cho ngươi!”
Diệp Huyên: “…”
Ngay lúc này, không gian xung quanh đột nhiên dao động, tiếp đó, không gian trước mặt bọn họ lập tức nứt ra, Ma Long bỗng tăng tốc, biến thành một luồng sáng đen lao vào vết nứt không gian kia.
Rất nhanh sau đó, hai người Diệp Huyên đã đến trên mặt biển, trên mặt biển này có một hòn đảo nhỏ lơ lửng.
Diệp Huyên nhìn hòn đảo nhỏ đó, lúc này Ma Tiểu Song cười nói: “Diệp công tử, lát nữa chúng ta cần ngươi giúp chút chuyện nhỏ”.
Diệp Huyên nói: “Trên đảo này có kiếm khí của người cha rẻ mạt của ta, đúng chứ?”
Ma Tiểu Song nhìn Diệp Huyên, cười nói: “Đúng!”
Diệp Huyên hỏi: “Trong ấn tượng của ta, người ấy không phải người thích tùy tiện ra tay”.
Nói rồi, hắn nhìn sang Ma Tiểu Song.
Ma Tiểu Song cười nói: “Diệp công tử đừng hiểu lầm, giữa chúng ta và người ấy không có ân oán gì! Ngược lại, chúng ta còn phải cảm tạ người ấy!”
Diệp Huyên ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Trong này trấn áp bản thể của cô!”
Nghe vậy, Ma Tiểu Song đột nhiên quay đầu nhìn Diệp Huyên, lúc này, vẻ mặt tươi cười của cô ta đã dần biến mất.
Diệp Huyên cười nói: “Đoán thôi!”
Ma Tiểu Song lắc đầu khẽ cười: “Diệp công tử, có thể nói xem ngươi đoán thế nào không?”
Diệp Huyên nói: “Những cao thủ bên cạnh cô rất kính trọng cô, là tôn kính từ trong lòng, mà cao thủ như vậy chắc chắn sẽ không tôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/325587/chuong-6089.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.