Mục Tiểu Đao ở bên cạnh Diệp Huyên vẫn bình tĩnh như thường, ả ta liếc lão già ma nhân một cái: “Ngay cả Thần Đình Vũ Trụ mà các ngươi cũng coi thường?”
Lão già ma nhân nhìn về phía Mục Tiểu Đao, giọng điệu châm chọc: “Thần Đình Vũ Trụ là cái quái gì mà Ma giới bọn ta phải coi trọng?”
Diệp Huyên giơ ngón cái lên với lão già ma nhân: “Được đấy!”
Mục Tiểu Đao nhìn lão già ma nhân: “Ngươi cũng to gan gớm!”
Lời vừa dứt, ả ta liền mở lòng bàn tay ra, một chiếc phi đao xuất hiện trong tay ả ta, ngay sau đó, phi đao đột nhiên biến mất.
Xoẹt!
Một âm thanh bén nhọn bỗng nhiên vang vọng!
Ở chân trời, đồng tử của lão già ma nhân bỗng nhiên co rụt, lão ta đang định ra tay thì đã thấy phi đao kia chạm vào giữa trán mình, mũi đao đâm vào chừng nửa tấc, máu tươi chảy thành dòng.
Mục Tiểu Đao không giết chết lão già ma nhân ngay mà đi tới trước mặt lão ta: “Ngươi có tư cách gì mà đòi coi thường Thần Đình Vũ Trụ?”
Lão già ma nhân nhìn chằm chằm Mục Tiểu Đao: “Ngươi có dám để ta gọi người tới không?”
Diệp Huyên: “…”
Mục Tiểu Đao khẽ gật đầu: “Được thôi! Ngươi gọi đi!”
Nói rồi, ả ta lùi sang một bên, thế nhưng phi đao kia vẫn đâm thẳng vào mi tâm của lão già ma nhân!
Lão già ma nhân vội vàng lôi ra một hòn đá truyền âm, bắt đầu gọi cứu trợ…
Ở bên dưới, Diệp Huyên đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/325551/chuong-6053.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.