Nghĩ đến đây, Diệp Huyên thấp giọng thở dài, sau đó nói: “Các ngươi không có gì muốn nói cả sao?”
Ở bên dưới, không một ai nói gì!
Diệp Huyên do dự chốc lát, sau đó nói: “Các ngươi có muốn đoạt lấy tự do hay không?”
Lúc này, một người đàn ông bước ra, y nhìn Diệp Huyên: “Muốn!”
Diệp Huyên nhìn người đàn ông, cười nói: “Tên gì?”
Người đàn ông nhìn thẳng Diệp Huyên: “Lâm Viêm!”
Diệp Huyền gật đầu: “Từ giờ trở đi, những người này do ngươi quản!”
Lâm Viêm lập tức quỳ xuống: “Xin ngươi hãy dạy chúng ta võ đạo!”
Trong đám người nhân loại đó, rất nhiều người cũng đều quỳ xuống!
Muốn thay đổi vận mệnh, bắt buộc phải học võ!
Mà lúc trước, loài người lại không có tư cách học võ!
Diệp Huyên khẽ gật đầu: “Được!”
Lúc này, một người đàn ông đột nhiên nói: “Chúng ta phải đến Nhân giới!”
“Nhân giới?”
Diệp Huyên khẽ nhíu mày: “Có nơi đó sao?”
Người đàn ông kia vội gật đầu: “Có! Nghe nói Nhân giới đều là loài người, không có ma nhân! Ở đó loài người không phải nô lệ!”
Diệp Huyên quay đầu nhìn thành chủ béo gần đó, hắn run giọng nói: “Nhân giới đúng là có tồn tại… Nơi đó, có một loài người rất mạnh bảo vệ ở đó, hơn nữa còn truyền thụ võ đạo…”
Diệp Huyên ngây người, sau đó khẽ nói: “Không phải là lão tổ Đạo Môn đấy chứ!”
Hắn từng nghe tộc trưởng Đông Lý Thanh nói, lão tổ Đạo Môn đã đến Ma Vực!
Nghĩ đến đây,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/325528/chuong-6030.html