Tam cô nương nhìn hắn không chớp mắt: “Ngươi nghiêm túc đấy à?”
Diệp Huyên gật đầu.
Tam cô nương im lặng.
Diệp Huyên lên tiếng: “Tiền bối cảm thấy không thể?”
Tam cô nương khẽ nói: “Diệp công tử, ngươi là một người rất có thiên phú, trong thế hệ trẻ ngày nay rất ít người xuất sắc hơn ngươi. Nhưng ngươi có biết mình phải đối mặt với ai không? Bà ta không cùng thời đại với ngươi! Bà ta tu luyện nhiều hơn ngươi không biết bao nhiêu nghìn năm! Ngươi muốn vượt cấp khiêu chiến bà ta, có biết khó như thế nào không?”
Diệp Huyên cười đáp: “Nhưng cũng không thể chờ chết chứ?”
Tam cô nương gật đầu: “Đúng vậy”.
Nói rồi bà ta khẽ thở dài: “Thôi vậy! Chuyện giữa các ngươi, ta không nên quan tâm. Ngươi tới tìm ta luyện tập, vậy bây giờ chúng ta bắt đầu đi!”
Diệp Huyên chắp tay: “Đa tạ!”
Tam cô nương nhìn hắn: “Ngươi tấn công ta đi”.
Diệp Huyên trầm giọng: “Tam cô nương, ta sẽ dốc hết sức”.
Tam cô nương cười: “Tới đi! Yên tâm, ta sẽ không lơ là khinh địch”.
Diệp Huyên gật đầu, giây tiếp theo hắn rút kiếm ra.
Thuấn Sát Nhất Kiếm!
Một kiếm này nhanh đến tột cùng, nhưng vẫn bị hai ngón tay kẹp lại.
Tam cô nương giữ kiếm của Diệp Huyên, cười bảo: “Cảnh giới Kiếm đạo của ngươi đột phá rồi”.
Diệp Huyên gật đầu: “Nhưng có vẻ vẫn chưa ổn”.
Tam cô nương lắc đầu: “Không”.
Nói rồi bà ta buông tay, trên hai ngón tay có hai vết máu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/325134/chuong-5636.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.