An Lan Tú lại nói: “Nhưng cũng không phải không có khả năng”.
Diệp Huyên hỏi: “Cách nào?”
An Lan Tú: “Vực”.
Hắn nghe vậy thì ngẩn ra, sau đó bừng tỉnh ngộ: “Đúng rồi! Ta có thể dùng Vực trấn áp hai luồng sức mạnh này, để bọn chúng không bị mất kiểm soát!”
An Lan Tú gật đầu: “Tín ngưỡng chi lực và Kiếm Vực của huynh hẳn là có thể kiềm chế sức mạnh của hai loại võ kỹ này, thêm cả thân thể của huynh cũng đủ rắn chắc để có thể điều khiển chúng. Nhưng huynh phải chú ý một vấn đề: sau khi thi triển Thuấn Sát Nhất Kiếm, huynh sẽ lập tức bị tê liệt, nên ta cho rằng việc dung hợp không có nhiều ý nghĩa. Chưa kể tốc độ thi triển sau khi dung hợp cũng không bằng được Thuấn Sát Nhất Kiếm, càng không có ý nghĩa”.
Diệp Huyên không nói gì.
Hắn hiểu ý của An Lan Tú. Cho dù là nghiên cứu Vực hay kiếm kỹ, kẻ thù của họ đều là người phụ nữ thần bí kia.
Nói một cách đơn giản, khi đối mặt với bà ta, hắn chỉ có cơ hội vung ra một kiếm duy nhất, không chỉ phải nhanh hơn mà còn phải mạnh hơn.
Tốc độ và uy lực hiện nay của Thuấn Sát Nhất Kiếm vẫn còn rất nhiều thiếu sót, nếu dung hợp cùng với Mệnh Quyền thì chỉ đủ về mặt uy lực, còn tốc độ thì không, vậy cũng là công cốc.
Bởi vì hắn có thể bị người phụ nữ thần bí kia giết chết ngay trong khoảnh khắc vừa rút kiếm.
Bà ta không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/325119/chuong-5621.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.