Một lát sau, Diệp Huyên quay người rời đi.
Hắn đi đến Huyền Thành.
Trong đại điện nào đó, Lan Nhược lắc đầu: “Không nhìn thấy, cho nên không biết đối phương là thế lực nào!”
Diệp Huyên im lặng một lát rồi đứng dậy, cười nói: “Lan Nhược cô nương, ta cáo từ trước!”
Lan Nhược nhìn Diệp Huyên: “Diệp công tử, bảo trọng!”
Diệp Huyên gật đầu: “Cô cũng vậy”.
Nói xong, hắn quay người hóa thành một luồng kiếm quang biến mất ở cuối chân trời.
Trong điện, Lan Nhược nhìn về phía chân trời, lặng im không nói.
Mặc dù bây giờ Diệp Huyên không còn là kẻ địch lớn của Đạo Môn, nhưng nàng ta phát hiện, hình như Diệp Huyên càng nguy hiểm hơn rồi!
Dường như trong âm thầm có một bàn tay vô hình đang nhằm vào Diệp Huyên!
Về phần là ai, nàng ta cũng không biết, nhưng nàng ta biết, chắc chắn đây không phải là bàn tay đen bình thường!
Một lát sau, Lan Nhược thấp giọng thở dài, quay người rời đi.
…
Sau khi rời khỏi Huyền Thành, Diệp Huyên đi đến một vùng tinh không, hắn chậm rãi nhắm hai mắt lại.
Hắn có thể chắc chắn, chắc chắn mình có một kẻ địch đang ẩn nấp, hơn nữa, kẻ địch này còn cực kỳ mạnh mẽ!
Thánh Địa!
Diệp Huyên đột nhiên mở mắt ra, giờ khắc này, hắn nghĩ đến Thánh Địa!
Bây giờ Đạo Môn đã không phải là kẻ địch của hắn, vậy cũng chỉ còn một nơi – Thánh Địa, thế lực bí ẩn mà ngay cả Huyền Thành cũng không cách nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/325081/chuong-5583.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.