Giết rồi!
Nơi đây im lặng không một tiếng động.
Xung quanh, một số người âm thầm lắc đầu.
Đầu óc Nam Mộc Xuyên này không bình thường sao?
Đối mặt với Diệp Huyên, không chỉ không nhận sai, lại còn nói lời hung ác, hắn ta thật sự cho rằng Diệp Huyên này là một người hiền hòa hay sao?
Lật đổ học viện Ngũ Duy?
Phải ngu xuẩn cỡ nào mới có thể nói ra những lời như vậy chứ!
Diệp Huyên lắc đầu, ngoảnh lại nhìn về phía A Mục, cười nói: “Đi thôi!”
A Mục gật đầu.
Hai người rời đi.
Trên đường đi, A Mục khẽ nói: “Là chúng ta làm không đến nơi đến chốn, sau khi trở về, ta sẽ tăng cường quản lý học viện, đặc biệt là dạy dỗ cách đối nhân xử thế trong học viện”.
Diệp Huyên lắc đầu: “Là vấn đề của ta!”
A Mục nhìn về phía Diệp Huyên, Diệp Huyên mỉm cười: “Ngay từ đầu trông ta đã có vẻ rất dễ nói chuyện rồi! Cho nên hắn ta mới cảm thấy ta mềm yếu. Thế giới này chính là như vậy, có một số người hiền hòa, nhưng trong mắt một số người thì hiền hòa chính là dễ ức hiếp, nhưng hiền hòa không có nghĩa là sẽ không nóng nảy!”
Nói xong, hắn lắc đầu: “Rất nhiều người đều thích mềm nắn rắn buông, thích ức hiếp người hiền lành, thích ức hiếp người trung thực, bởi vì người hiền lành và trung thực dễ ức hiếp. Còn có một số người, thích dùng đạo đức trói buộc người khác, cô xem Nam Mộc Xuyên vừa rồi, lại còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/325071/chuong-5573.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.