Bắc Hoang!
Diệp Huyên trầm lặng, ghi nhớ chuyện này vào trong lòng.
Lúc này, Tam cô nương dừng bước, bà ta quay đầu nhìn về phía Diệp Huyên: “Nền văn minh võ đạo Đạo Kinh, chỉ là khởi nguồn của các nền văn minh võ đạo ở vũ trụ này của chúng ta, nhưng không phải nền văn minh võ đạo duy nhất”.
Diệp Huyên cười khổ: “Tam cô nương, là muốn nói với ta, còn có thế giới Duy Độ cao hơn?”
Tam cô nương hỏi lại: “Vì sao không có?”
Diệp Huyên nhíu mày: “Không phải thật sự có Bát Duy Cửu Duy đấy chứ?”
Tam cô nương lắc đầu: “Ngươi cảm thấy Tứ Duy và Ngũ Duy có gì không nhau không?”
Diệp Huyên suy nghĩ, lắc đầu: “Không có gì khác nhau, chỉ là nền văn minh võ đạo của Ngũ Duy cao hơn Tứ Duy”.
Tam cô nương gật đầu: “Thực ra, bất kể là Tam Duy, Tứ Duy hay Ngũ Duy hay là thế giới Bà Sa gì đó, tất cả mọi người đều là nằm trong cùng một vũ trụ, chẳng qua là có người tách chúng ra, hơn nữa thiết lập vách ngăn vũ trụ, lúc này mới có cái gọi là phân chia Tứ Duy, Ngũ Duy, xét đến cùng, tất cả mọi người thuộc cùng một vũ trụ, chẳng qua ở khu vực khác nhau mà thôi”.
Diệp Huyên đột nhiên hỏi: “Hiện tại Đạo Môn biết được chỗ xa nhất là chỗ nào?”
Tam cô nương nhìn Diệp Huyên: “Thú Nhân giới!”
Diệp Huyên nhíu mày: “Thú Nhân giới?”
Tam cô nương gật đầu: “Một loại chủng tộc khác, đã tồn tại từ thời đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/325045/chuong-5547.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.