Diệp Huyên ngây người, sau đó nói: “Bà dạy ta?”
Tam cô nương gật đầu: “Nếu ngươi muốn, ta có thể dạy ngươi!”
Diệp Huyên có chút khó hiểu: “Tại sao chứ?”
Tam cô nương quay đầu liếc nhìn cách đó không xa: “Cùng đi chứ?”
Diệp Huyên ngẫm nghĩ, rồi gật đầu: “Có thể!”
Tam cô nương gật đầu, bà ta đi về phía bên phải, Diệp Huyên cũng đi theo.
Không lâu sau, hai người đã đến một chỗ sau núi, sau núi có một con đường nhỏ, cuối con đường nhỏ là vách núi cao.
Hai người đi theo con đường nhỏ.
Tam cô nương bỗng nói: “Diệp công tử, sở dĩ nhị sư huynh ta nhắm vào ngươi như điên cuồng chủ yếu là vì ngươi có Đạo Kinh, hắn sợ ngươi tập hợp chín cuốn Đạo Kinh, sau đó đe dọa đến vị trí của hắn. Đương nhiên, còn có một nguyên nhân, chính là vài năm nay, Đạo Môn cao cao tại thượng đã quen! Hắn cảm thấy Đạo Môn là đứng đầu thiên hạ, không cho bất kỳ ai mạo phạm. Hơn nữa, hắn bị đã bị người ta lợi dụng!”
Diệp Huyên khẽ nhíu mày: “Bị người lợi dụng?”
Tam cô nương quay đầu nhìn Diệp Huyên: “Diệp công tử, ngươi có một kẻ thù rất mạnh, mạnh đến trình độ nào? Ta cảm thấy, nếu đối phương ra tay giết chết ngươi, thì ngươi căn bản không có đường sống, nhưng ta điểm không hiểu, chính là đối phương lại không hề ra tay giết ngươi, hoặc là vì e ngại người sau lưng ngươi”.
Diệp Huyên trầm giọng nói: “Người đó là ai?”
Tam cô nương lắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/325031/chuong-5533.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.