Lúc này, hắn nhớ đến Bạch Đế Tử.
Thật ra Bạch Đế Tử vẫn luôn xem trọng cô gái váy trắng, nhưng đến lúc này, ông ta cũng phát hiện mình đánh giá thấp cô gái váy trắng!
Cả Diệp Huyên cũng giống thế!
Lúc ở Thanh Thành, hắn cảm thấy Thanh Nhi chỉ là một Kiếm Tiên… Mà bây giờ nhìn lại mới thấy suy nghĩ đó ngu xuẩn đến mức nào!
Tầng chín lại nói: “Ta nói nhiều với ngươi như vậy là muốn cho ngươi biết một điều, Đạo Môn không đáng sợ, vì bọn họ cũng không biết thực lực chân chính của cô gái váy trắng! Điều đáng sợ thật sự là gì? Chính là những người biết thực lực chân chính của cô gái váy trắng nhưng vẫn dám đối đầu với ngươi! Người như thế mới thật sự uy hiếp đến ngươi”.
Diệp Huyên gật đầu: “Ta hiểu ý của người!”
Tầng chín cười nói: “Lúc trước, ta cho rằng ngươi chỉ là kiếp sau của Tiên Tri, sau đó mới phát hiện chuyện hoàn toàn không đơn giản như thế!”
“Nói thật, đến tận bây giờ, ta vẫn còn không hiểu rất nhiều chuyện!”
“Cố gắng trở nên mạnh mẽ mới là điều nên làm! Nhưng ta phát hiện một điều là dù ngươi cố gắng thế nào, kẻ thù của ngươi vẫn mạnh hơn ngươi rất nhiều… Quá đáng thương!”
“Người đang cười trên nỗi đau của người khác à!”
Tầng chín cười to: “Mà ta cũng phải đi rồi!”
Diệp Huyên hơi khó hiểu: “Đi?”
Tầng chín gật đầu: “Ra ngoài lâu như thế, bây giờ được tự do, ta cũng muốn trở về xem thử!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/324985/chuong-5487.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.