Diệp Huyên nhìn Niệm Niệm: “Muội vừa mới nói không!”
Niệm Niệm nhìn Diệp Huyên, ánh mắt vẫn còn hơi mờ mịt: “Ta nói sao?”
Diệp Huyên và Diệp Tri Mệnh nhìn nhau, Diệp Tri Mệnh dùng huyền khí truyền âm: “Thỉnh thoảng nàng có hơi kỳ lạ!”
Diệp Huyên nhìn Niệm Niệm, hắn nhẹ nhàng xoa đầu cô bé, nhẹ giọng nói: “Nếu bây giờ chúng ta kêu gọi Đại Đạo Chi Linh, mọi người nghĩ sẽ thế nào?”
Bạch Đế Tử trầm giọng nói: “Chưa nói đến các thế lực khác, chắc chắn Đạo Môn sẽ liều mạng với chúng ta, e rằng một vài thế lực đang rình rập cũng sẽ ra tay cướp đi Đạo Kinh và Đại Đạo Chi Linh…”
Diệp Huyên ngồi xổm xuống, hắn nhìn Niệm Niệm, cười khẽ: “Ta hiểu rồi!”
Niệm Niệm kéo tay Diệp Huyên, cứ thế giữ thật chặt.
Một lát sau, lúc mấy người Diệp Huyên đang bàn bạc, Niệm Niệm rời khỏi đại điện.
Sau khi rời khỏi đại điện, Niệm Niệm vô tình đi vào trong Vân Đoan, nói đúng hơn là cô bé đi tới trước mặt cô gái thần bí kia.
Cô gái nhìn Niệm Niệm, cười không nói gì.
Niệm Niệm cũng nhìn nàng ta, một lát sau, cô bé chợt cười hỏi: “Còn sống không tốt sao?”
Cô gái chớp mắt: “Ta nhớ trước kia ngươi từng nói, chủ nhân của ba thanh kiếm không xuất hiện thì không ai giết được ngươi cả, đúng không?”
Niệm Niệm gật đầu: “Đúng thế!”
Cô gái hơi nhếch môi: “Ta phách lối hơn ngươi một chút, chủ nhân của ba thanh kiếm không xuất hiện, ta muốn giết ai cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/324979/chuong-5481.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.