Cô gái ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, nụ cười trên mặt dần biến mất: “Cô gái váy trắng tên là Thiên Mệnh, mấy trăm nghìn năm trước, nàng ta đã cầm kiếm diệt đạo, vô địch thế gian… Còn muội muội của Diệp Huyên, linh hồn trong cơ thể nàng ta có lẽ là linh hồn của Thiên Tú, tộc trưởng của Hư Linh Tộc mấy trăm nghìn năm trước, năm đó người này bị Thiên Mệnh chém chết, nhưng lại được nam nhân kia nghịch thiên cải mệnh… Dù bây giờ nàng ta không có thực lực như thời kỳ đỉnh cao, nhưng cũng không phải ai cũng có thể đối phó được”.
Dứt lời, nàng ta đi về phía nhà trúc: “Cô gái áo bào trắng từng xuất hiện lúc trước tên là Đồ, quyền kiếm song tu, cũng là một trong những phân thân của Thiên Mệnh, dưới chủ nhân của ba thanh kiếm đứng đầu, nàng ta có thể đấu tay đôi với tất cả mọi người! Còn về Tư Đồ Thính Vân, ngoài nam nhân kia, nha đầu này là người có tốc độ trưởng thành nhanh nhất… Dưới chủ nhân của ba thanh kiếm cũng có rất ít người có thể chống lại nàng ta! Cả nữ nhân ở U Minh kia cũng thế…”
Nói đến đây, nàng ta đã đi tới trước cửa trúc, nàng ta mở cửa trúc, cười khẽ: “Muốn giết Diệp Huyên, không thể nhằm vào người đứng sau hắn được, vì người đứng sau hắn người sau mạnh hơn người trước, mạnh đến mức khiến ông phải tuyệt vọng! Muốn giết hắn phải lợi dụng nguyên nhân tai ách trên người hắn mới được! Cho nên phải từ từ thôi”.
Diệp Huyên đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/324918/chuong-5420.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.