Bạch Đế Tử cũng gật đầu: “Rất tốt. Việc thứ hai, tuy nguy hiểm bên ngoài đã được giải trừ nhưng sẽ nhanh chóng xuất hiện nguy hiểm từ bên trong. Tất cả các thế lực đều đang thèm thuồng số quặng mỏ Diệp minh chủ lấy được trước kia, ngoài ra vũ trụ của chúng ta còn có nhiều vùng đất dư thừa linh khí, bọn họ cũng khao khát không kém. Rất nhiều người đã nổi tâm tư, vì vậy phải hết sức thận trọng trong việc phân phối quyền lợi”.
Suy tính chu đáo cặn kẽ của Bạch Đế Tử khiến Diệp Huyên không khỏi nhìn ông ta một phen.
Quả vậy, rất nhiều thế lực đều sụp đổ từ nội loạn, vũ trụ Ngũ Duy cũng phải chú ý điều này.
Bạch Đế Tử tiếp tục: “Việc thứ ba chính là dốc sức phát triển. Hiện nay chúng ta đã thoát khỏi nguy hiểm, nhưng bởi vì Diệp minh chủ mà đó chỉ là tạm thời mà thôi. Tương lai sau này, chúng ta có thể gặp phải hiểm họa càng lớn hơn”.
Diệp Huyên đen cả mặt, nghe ông ta nói tiếp.
"Tóm lại, chúng ta phải có sức mạnh, phải có khả năng tự bảo vệ mình, đồng thời phải dốc toàn lực đào tạo những người ưu tú”.
Sau một hồi im lặng, Diệp Huyên nói: “Tất cả lui ra, Bạch Đế Tử ở lại”.
Những người khác trao nhau một ánh mắt rồi làm theo, chỉ để hai người ở lại trong điện.
Diệp Huyên hỏi: “Ông cho rằng bây giờ có phải lúc để lập lại trật tự không?'
Ông ta lắc đầu: “Không thích hợp”.
Hắn ra chiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/324883/chuong-5385.html