Thật ra nếu chỉ vì mỗi Đạo Kinh thôi thì còn dễ xử lý, nhưng vấn đề không chỉ dừng ở đó, mục đích thật sự mà thế giới Bà Sa thiết lập truyền tống trận chính là vì muốn xâm lược vùng vũ trụ này, chiếm nó thành của riêng.
Dường như nghĩ tới gì đó, Diệp Huyên khẽ híp mắt: “Truyền tống trận!”
Diệp Tri Mệnh trầm giọng nói: “Nếu truyền tống trận mãi không thể xây xong, vậy thì mối uy hiếp của thế giới Bà Sa với chúng ta sẽ không còn lớn như thế nữa. Mà nếu như chỉ có Ám Uyên, Cổ Thần uyên sẽ không phải trả cái giá quá lớn, cục diện sẽ trở nên có lợi hơn với chúng ta. Tất nhiên, điều kiện tiên quyết là phải ngăn cản được bọn họ hoàn thành truyền tống trận”.
Diệp Huyên đột nhiên thu hồi Đạo Kinh, sau đó quay lại gian phòng của Tiểu Thất hắn trầm giọng nói: “Tiểu Thất, ta muốn ngươi tìm giúp ta một người”.
Tiểu Thất nhìn Diệp Huyên: “Ai?!”
Diệp Huyên thấp giọng nói đôi câu, một lát sau, Tiểu Thất đứng dậy rời khỏi: “Đợi ta về!”
Dứt lời, nàng ta lập tức hóa thành một luồng kiếm quang rồi biến mất.
Ở cửa phòng, Diệp Huyên ngẩng đầu nhìn chân trời, nói khẽ: “Ta cố lắm rồi!”
Nói rồi hắn cũng biến mất tăm.
Chỉ chốc lát, Diệp Huyên đã tìm được Huyền Sơ, bởi vì hắn bắt buộc phải hỏi Huyền Sơ về tọa độ thiết lập truyền tống trận ở nơi nào.
Huyền Sơ nhìn Diệp Huyên: “Ngươi muốn phá hỏng truyền tống trận sao?!”
Diệp Huyên gật đầu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/324831/chuong-5333.html