Hắn biết tính khí của Thanh Nhi không được tốt.
Tô Khắc không nói gì, xoay người rời đi.
Còn mười vị cường giả Thành Đạo cảnh mà ông ta dẫn theo thì ở lại trong vũ trụ Ngũ Duy!
Diệp Huyên nhìn về phía Di Tôn ở đằng xa: “Tiền bối Di Tôn, người thu dọn chiến trường này một chút!”
Di Tôn gật đầu: “Được!”
Diệp Huyên xoay người rời đi.
Đám người đang có mặt ngơ ngác nhìn nhau, bọn họ đều không ngờ sự việc cứ như vậy đã kết thúc rồi!
Phía bên kia, Huyền Sơ nhẹ giọng nói: “Xem ra, Cổ Thần Uyên này và Diệp Huyên kết giao, không phải là bởi vì bọn họ với Ám Uyên là kẻ thù không đội trời chung!”
Ông già trầm mặc.
Giờ phút này, ông ta mới thấy mọi chuyện càng lúc càng khó giải quyết!
Huyền Sơ đột nhiên nhìn xuống phía dưới: “Ám Uyên nhất định sẽ không từ bỏ! Để chúng ta chống mắt lên xem vậy!”
Nói đoạn, nàng ta dừng lại một chút, rồi lại nói: “Trưởng lão, truyền lệnh đến sư tôn ta, thỉnh người tới đây một chuyến!”
Ông già ngây người, sau đó nói: “Cái này... tại sao chứ?”
Huyền Sơ nhìn về phía ông già: “Hai người chúng ta, trấn thủ không nổi nơi này!”
Ông già: “…”
…
Bên dưới, Diệp Huyên lên trên phố, hắn vừa tiếp đất, Niệm Niệm liền nhào đến trong vòng tay hắn, cô bé cứ như vậy ôm chặt lấy Diệp Huyên, sợ rằng sẽ lạc mất Diệp Huyên...
Diệp Huyên đang định nói thì Niệm Niệm đột nhiên ngẩng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/324792/chuong-5294.html