Di Tôn gật đầu: “Hiểu rồi!”
Nói xong, ông ta lặng lẽ rời đi.
Trong phòng, Diệp Huyên ngồi xếp bằng dưới mặt đất, bắt đầu nghiên cứu tâm pháp Đạo Kinh.
Có tâm pháp Đạo Kinh này, Đạo Kiếm và Đạo thể của hắn sẽ có sự đột phá về chất!
Thực lực!
Không có thực lực, tất cả đều là vô nghĩa!
…
Trong tinh không vũ trụ Ngũ Duy, Liên Tôn nhìn xuống phía dưới, bên cạnh ông ta là Tiên sư.
Hồi lâu sau, Liên Tôn đột nhiên cười nói: “Nếu bây giờ chúng ta ra tay thì có bao nhiêu phần thắng?”
Tiên sư lắc đầu: “Không biết!”
Liên Tôn nhíu mày: “Không biết?”
Tiên sư gật đầu: “Ta từng tính toán, nhưng thiên cơ nơi này hư vô mờ mịt, đặc biệt là Diệp Huyên kia, căn bản không thể nào tính ra thiên cơ số mệnh của hắn!”
Liên Tôn khẽ nói: “Thần bí như vậy sao?”
Tiên sư gật đầu: “Nhưng mà ta đề nghị, ra tay càng sớm càng tốt! Bởi vì người nọ thật sự quá yêu nghiệt, thời gian kéo dài càng lâu, cái giá chúng ta phải trả sẽ càng lớn!”
Liên Tôn im lặng.
Tiên sư hỏi: “Ngươi là đang lo lắng cô gái váy trắng kia?”
Liên Tôn ngẩng đầu nhìn vào sâu trong tinh không: “Đúng là cô gái váy trắng đó! Huyết mạch trên người nàng cũng không đơn giản! Ta chưa bao giờ thấy huyết mạch kỳ lạ như vậy! Trừ nàng ra, cũng đừng quên người phụ nữ của Kiếm Tông kia!”
Nghe vậy, sắc mặt Tiên sư dần trở nên nghiêm túc!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/324777/chuong-5279.html