Vị tổ tiên được Đạo Đình gọi ra này… lại muốn để hắn nắm quyền Đạo Đình?
Chuyện quái gì thế này?
Cô gái cười: “Ngươi đang có trong tay năm quyển Đạo Kinh đúng không?”
Thấy hắn gật đầu, nàng ta tiếp tục.
“Đạo Đình hẳn là có hai quyển, ngươi lấy chúng xong sẽ có bảy quyển”.
Thượng chủ đứng ở bên bỗng bật cười: “Đạo Chủng Chi Địa ta có một quyển, vậy là Diệp công tử sẽ có tám”.
Thấy cô gái liếc qua, ông ta thi lễ: “Tham kiến tổ tiên”.
Nàng ta cười: “Ngươi cũng từng là người Đạo Đình?”
Thượng chủ gật đầu: “Phải, nhưng khi Đạo Đình không còn là Đạo Đình trong quá khứ, ta đã phản bội và rời đi. Chuyện này không liên quan đến tổ tiên, ta vô cùng kính phục hành động vừa rồi của người”.
Cô gái nhoẻn cười rồi lại quay sang Diệp Huyên: “Chỉ cần ngươi gật đầu là có thể có tám quyển Đạo Kinh, thấy thế nào?”
Diệp Huyên: “Vì sao lại chọn ta?”
Cô gái chớp mắt đầy tinh nghịch: “Ngươi muốn nghe nói thật hay nói dối?”
Hắn nghĩ ngợi một hồi rồi nói: “Nói dối trước đi”.
Cô gái cười: “Ngươi là thiên tài ngút trời, vạn năm khó gặp. Chỉ cần có ngươi, chắc chắn có thể chấn hưng Đạo Đình, xây lại trật tự…”
Diệp Huyên bật cười: “Còn nói thật?”
Cô gái nhìn hắn: “Vì ngươi lắm chỗ dựa”.
Diệp Huyên: “…”
Cô gái: “Để chấn hưng Đạo Đình không phải việc quá khó, nhưng để thu thập đủ Đạo Kinh, triệu hồi Đại Đạo Chi Linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/324740/chuong-5242.html