Rõ ràng là ông ta vẫn muốn Chân Võ đánh lén Diệp Huyên!
Bây giờ Diệp Huyên đã bị Bạch Bào giữ chân, chỉ cần Chân Võ chịu đánh lén, rất có thể sẽ đánh chết Diệp Huyên.
Mà ở đây, chỉ có Chân Võ ra tay mới có cơ hội giết chết Diệp Huyên nhất thôi!
Chân Võ im lặng.
Bạch Đế Tử khẽ thở dài: “Chân Võ, ta biết ông có quy tắc của mình, nhưng ông có từng nghĩ, một khi người này đạt tới Ngự Đạo, khi đó e rằng Đạo Tổ muốn giết hắn cũng không dễ dàng! Ông phải biết bây giờ hắn vẫn chưa phát huy toàn bộ thực lực, không nói đến cái khác, bây giờ hắn còn chưa sử dụng Huyết Mạch Chi Lực, điều này có nghĩa là gì? Có nghĩa là một khi hắn sử dụng Huyết Mạch Chi Lực, rất có thể Bạch Bào sẽ thua”.
Chân Võ chậm rãi nhắm mắt lại!
Mà kiếm trong tay ông ta vẫn còn đang rung lên!
Bạch Đế Tử nói tiếp: “Chân Võ, hôm nay chúng ta không tiêu diệt Diệp Huyên, sau này Đạo Đình chắc chắn sẽ bị hắn tiêu diệt! Diệp Huyên vốn là tiểu nhân bỉ ổi, chúng ta hoàn toàn không cần nói đến công bằng với hắn! Hơn nữa, hắn vốn đến để khiêu chiến ông và Bạch Bào, ông ra tay cũng đâu có gì sai!”
Chân Võ im lặng một lúc rồi nhìn về phía Diệp Huyên, nhẹ giọng nói: “Ta ra tay cũng đồng nghĩa với việc chút kiêu ngạo và tôn nghiêm cuối cùng của Đạo Đình cũng chẳng còn!”
Bạch Đế Tử đang định đáp lời, Chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/324706/chuong-5208.html