Cô bé áo trắng thật sự bị kẹo hồ lô hấp dẫn, không ngừng liếm!
Diệp Huyên quan sát cô bé áo trắng, thực lực của cô bé này rất mạnh!
Vì khi nãy cô bé chịu một kiếm của hắn mà vẫn không bị làm sao cả!
Cô bé nhanh chóng ăn hết kẹo hồ lô!
Diệp Huyên vội vàng lấy một que kẹo hồ lô nữa ra đưa cho cô bé, cô bé áo trắng nhìn Diệp Huyên, nàng ta nhận lấy kẹo hồ lô, nhưng không nói gì cả.
Diệp Huyên cười hỏi: “Ngươi tên gì?”
Cô bé áo trắng không trả lời.
Diệp Huyên lấy một que kẹo hồ lô khác ra đưa cho cô bé, cô bé nhận lấy kẹo hồ lô, sau đó nói: “Na Già Lâu!”
Na Già Lâu?
Diệp Huyên nhíu này, cái tên này hơi lạ!
Cô bé áo trắng nhìn Diệp Huyên, không nói lời nào.
Diệp Huyên cười: “Na Già Lâu, tại sao ngươi lại ở đây?”
Na Già Lâu không trả lời, chỉ liếm kẹo hồ lô.
Diệp Huyên hơi do dự, sau đó nói: “Ngươi có muốn đi ra ngoài chơi không?”
Na Già Lâu nhìn về phía Diệp Huyên: “Không ra ngoài được!”
Diệp Huyên hơi khó hiểu: “Tại sao? Ta có thể ra ngoài mà!”
Na Già Lâu chỉ sang bên phải, Diệp Huyên nhìn theo, không có gì cả.
Lúc này, Na Già Lâu đột nhiên đi về phía đó, không gian cách đó mười mấy trượng trước mặt Na Già Lâu đột nhiên nứt ra, một khắc sau, một chữ to màu vàng bay ra.
Dừng!
Chữ “Dừng” màu vàng này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/324649/chuong-5151.html